19 tháng 11, 2012

Bạn ơi-Đừng rời xa chúng tôi nhé.

Trịnh Văn Hoàn_52k2-CNTT-ĐH Vinh
Tình bạn không có khuôn mẫu, càng không có chuẩn mực nhưng luôn có những điều rất nhỏ nhặt để tôi nhận ra bạn trong đám đông…
.CUỘC ĐỜI BẤT CÔNG.
 Tôi quen Hoàn cũng không biết từ đâu nữa,có lẽ từ lần đầu gặp gỡ,do tình cờ hay sắp đặt
,Hoàn và tôi ngồi gần nhau,trò chuyện thoải mái..rồi tiếp tục như thế và chúng tôi trở thành bạn bè.Nhóm bạn của tôi có 5 người,gồm 3 nam,2 nữ.Nhưng tại sao bài này tôi chỉ nói chắc mình Hoàn,vì tôi cũng không biết là qua hôm nay,ngày mai và sau nữa,không biết Tôi có thấy Hoàn nữa không-Hoàn bị tai nạn đang trong cơn nguy
kịch.
  Trịnh Hoàn- Một con người vui vẻ,năng nổ.... luôn hết lòng vì bạn bè và công việc.Hoàn rất thích đi tình nguyện,giúp đỡ các em nhỏ gặp nhiều khó khăn,luôn sống vì người khác sao mà bây giờ,đúng là cuộc đời bất công lại cho bạn tôi rơi vào tình cảnh này.
 Tất cả chúng ta ai cũng cần có bạn.Không ai có thể sống sót trong thế giới rộng lớn này nếu không có bạn?Bạn bè chia sẻ với ta những phút giây hạnh phúc và giúp ta vượt qua những giai đoạn khó khăn trong cuộc sống.
Bạn và Tôi
 Tôi và Hoàn cùng tham gia CLB tình nguyện Tia Sáng-(CLB tình nguyện Tia Sáng đã có rất nhiều đóng góp cho trẻ em nghèo,hoàn cảnh khó khăn ở tỉnh Nghệ An,mà kinh phí chủ yếu là sự đi xin quyên góp của các bạn trẻ trong CLB.. và được báo Dân Trí viết bài ở đây)-đã mang hy vọng đến với tương lai cho ngững hoàn cảnh nghèo,ấy vậy mà 13h30 phút,ngày 18/11,Hoàn đã bị tai nạn.......chắc lỗi là do tôi,vì là bạn thân mà tại sao ngày hôm nay tôi đã đi học thay cho Hoàn,đúng 13h vào học nếu Hoàn đi học thì theo lịch trình thì 13h30 là Hoàn đang ngồi trong lớp và cũng không đến nỗi như thế này...nhìn Hoàn trên giường bệnh và tôi không thể nào tin nỗi vào mắt mình được.Có đến hàng trăm bạn bè đến thăm Hoàn và ngồi chờ cho đến khuya..Tôi bây giờ chỉ biết buồn thôi cũng không biết sao nữa,..
Trời.sao lại thế này chứ!Đời người có mấy người là bạn thân....Đừng bỏ bạn bè Hoàn ơi! Mi sẽ thắng được số phận mà.


Thế là bạn đã đi xa,bạn không thể chiến đấu với thần chết được nữa."Hoàn ơi! răng lại thế tez.........
tại sao t học thay cho mi 1 buổi mà bây h t sẽ không bao giờ có thể gặp lại mi được nữa tez, khi đó t không đi thì mi sẽ đến lớp ngồi học.thì làm gì chuyện này lại xảy ra..... t ân hận lắm mi ơi,t tưởng là
 giúp mi không ngờ t lại hại mi... Đêm nay t xem lại ảnh của mi,1 Hoàn vui vẻ,luôn luôn làm việc thiện... sao bây h lại ... chắc t ko dám xem ảnh của mi nữa,bây h t cũng ko tin nỗi mi rời xa bọn choa.. H ơi,bây giờ t nghỉ học ai điểm danh cho t,t còn có thể nghe tiềng "CÓ" to,dõng dạc khi thầy gọi đến tên mi nữa ko.... T đã xem mi,Nh,N,Đ là bạn thân của t... sao bây h ...... t ko còn...t ko viết được nữa mi ơi.còn nhiều kỷ niệm nữa mà.. t muốn khóc thật to khi đang bên cạnh mi,nhưng t kìm nén đến bây h nấc từng cơn,t ko chịu nỗi nữa mi ơi........"
.TẠM BIỆT