25 tháng 12, 2012

Không phải bố quá cổ hủ, nhưng.....

Đây là 1 bài viết của bạn PhanHang113 mà mình tình cờ đọc được,có lẽ đây cũng là tâm trạng mà nhiều người trong chúng ta đã gặp phải,bạn hãy đọc và cho cảm nhận nhé....???



"Bao giờ bố cũng vậy hết,chẳng chịu hiểu con chút nào cả " .

Tôi ấm ức đến phát cáu với mẹ. Bố tôi luôn cằn nhằn với tôi đủ mọi điều"

Thành tích học tập không cao bố cũng sợ tôi ham chơi quên học
Bố không cho phép chúng tôi ăn mặc quá hở hang khi ra đường,điều này tôi có thể hiểu cho bố nhưng đến chuyên tôi cắt tóc ngắn ngang vai bố tôi cũng không vui.Có sao chứ,tôi lớn rồi mà,tôi cũng muốn thử thay đổi mình,sao bố cứ mãi bắt tôi là con bé tóc dài thật hiền của bố.Trong nhà chúng tôi luôn phải răm rắp nghe theo khuôn phép và không được cãi lời.Vì thế có ấm ức gì thì cũng chỉ dám kể nể với mẹ.Bố tôi ghét nhất là những thứ mà ông coi là chát chít,chỉ có 1 thứ duy nhất bố ủng hộ chúng tôi đó là học thật chăm chỉ.

Có đôi khi tôi không thể chịu nổi bố,bố thật là gia trưởng hay bố già rồi không hợp với thế hệ trẻ tụi tôi.Tôi ghét những cụm từ "Các con phải thế này....","Các con con phải thế kia...".......Chúng tôi lớn rồi mà !

Sao bố không chịu lắng nghe chúng con,bố thật không công bằng chút nào cả!
Nhưng tôi ơi,có phải hoàn toàn là lỗi của bố không?Chẳng phải nhờ những khuôn phép của bố mà giờ đi học xa nhà ai cũng tấm tắc khen mày ngoan đó sao? Gần 19 năm nay,tuy chưa thực sự ra đời nhưng mày đã phải đối diện với bao cám dỗ, những lúc đó mày luôn nhớ tới khuôn mặt giận dữ của bố,Rồi mày như tỉnh táo hơn vì sợ bố mắng còn gì.Bố ghét những thứ chát chít chẳng qua không phải bố không muốn mày giao lưu có thêm nhiều bạn bè mà vì bố sợ không may có chuyện gì xảy ra cho mày đấy thôi.Cuộc đời này đôi khi cũng khắc nghiệt lắm.

Bố giận là vậy nhưng mày thử nghĩ xem có bao giờ bố đánh mày đâu,bố chỉ muốn phân tích lí giải cho mày hiểu.Mày có nhớ là đã có lần khi giận mày bố nói "Không phải bố quá cổ hủ nhưng..." Mày thử nghĩ mà xem,bố nói ra điều đó chứng tỏ bố đã tự xem xem mình có gia trưởng quá không,bố đã cố để hiểu thế hệ tụi mày hơn đấy!

Mày từng ghen tỵ rằng bố của bạn mày sống thoáng hơn,tâm lí và hiểu con hơn.Tụi nó ra đường ăn mặc thoải mái,thích cái gì là mua,muốn gì thì làm.Nhưng mày nghĩ xem,dụng cụ học tập bố đâu để mày thiếu cái gì,cũng chẳng cần mày phải đòi mà bố tự hỏi rồi mua cho mày.Quần áo bố cũng đâu tiếc gì khi cho tiền mày mua.Miễn sao đẹp và lịch sự là bố đồng ý mà.Mày cảm thấy bất công ư? Vậy mày có nhớ ngày mày đi thi đại học không?Trông mày xinh xắn có thua gì ai nhưng mày nhìn bố xem.Vẫn bộ đồ lâu lắm rồi,cứ để đi đâu bố mới mặc đâu so được với những bộ quần áo đắt tiền.Cái dáng hơi khom và khắc khổ của bố đâu bằng những dáng đi bệ vệ thư thái của bao người.Nhìn chân bố chai sạn với đôi dép xốp đâu sánh bằng những đôi giày bóng nhoáng của bao ông bố khác.
Cha dạy con gái...

Mày có biết hành trang giá trị nhất của bố đó là mày không hả?Bố lo cho anh em chúng mày tới quên cả bản thân như thế mà mày còn đòi ở bố điều gì nữa đây?Mày còn thấy ghen tỵ với bạn bè không? Mày nhớ khi mày chịu áp lực thi cử đến không ngủ được thì ngoài kia họ đang xì xầm về người đàn ông hút thuốc lá không ngừng,là bố của mày đấy.Bố lo cho mày nhiều lắm? Bố cảm thấy bất lực khi không giúp được gì cho mày.Điều duy nhất bố làm đó là chuẩn bị cho mày 1 bữa sáng thật ngon và đầy đủ.Lúc đưa mày đến phòng thi bố nói là không cần mày phải lo gì hết,mày có rớt cũng không sao,không ai giận mày cả vì bố biết được sự cố gắng của mày.Biết bao người thành đạt cũng đâu nhất thiết phải là đại học.Cứ coi như đây chỉ là thi để thử sức.Nhờ vậy mà mày bước vào phòng thi tự tin hơn đó sao?Như vâỵ mà mày nói bố không hiểu mày ư? 
Khi mày đang vật lộn với những con số thì bố vẫn kiên nhẫn chờ ở cổng cho tới lúc mày ra khỏi phòng thi,mày biết bố đã vui và hãnh diện như thế nào khi biết tin mày đậu đại học không?

Chừng đó thôi,thế đã đủ để cho mày hiểu về bố chưa?Mày luôn đòi bố phải hiểu mày,mày thấy bất công nhưng đã bao giờ mày nhìn nhận hành động của bố 1 cách công bằng?.Với tất cả những thứ bố đã hi sinh cho ba anh em tụi mày thì mày có thấy mình xứng đáng với điều đó?

Có lẽ con đã sai rồi bố ơi,bố vẫn cứ là bố như ngày nào bố nhé.Sao bỗng nhiên con lại nhớ những câu nói,những lời khuyên mà con vẫn hay cho là những lời cằn nhằn của bố quá.Nhờ đó mà con đã lớn khôn lên nhiều.Bố đừng bao giờ giận chúng con nhé.Con sẽ nghe lời bố phải luôn sống thật tốt.Con yêu bố và cả nhà mình nhiều lắm!

2 nhận xét:

bố- con gái , có lẽ là khó nói chuyện hơn với mẹ. Những người bố thường nghiêm khắc, ít nói....và ít biểu lộ tình cảm ra bên ngoài.Nhưng họ lại thể hiện tình yêu của mình theo cách khác, âm thầm và lặng lẽ. Có thể bố chị có 1 phần nào đó không hiểu hết suy nghĩ của thế hệ chị em mình , nhưng em tin , tình yêu của ông vẫn k bao giờ thay đổi. HÃy nghĩ đến điều ấy thôi, chj sẽ thấy , mình co 1 ông bố tuyệt vời

Đọc bài viết của em, anh cảm thấy em là một người rất biết cách viết văn, biết chia sẻ những suy nghĩ, cảm xúc của mình một cách trôi chảy! Những cảm xúc của em rất ư là chân thật, người ngoài khi đọc bài em viết có thể hiểu được những suy nghĩ trong em. Giá như bài viết này được gửi đến bố em để bố em có thể đọc, để hiểu đứa con gái của mình suy nghĩ về người bố của mình như thế nào thì tốt biết bao...